Nụ cười trên thảm cỏ

NỤ CƯỜI TRÊN THẢM CỎThứ bảy có ai về Gia CanhNhà tôi gần xã, hẻm quanh quanhXa trông tít tắp đường mới mởXe cộ bon bonĐợi khánh thànhSáng sớm uống trà tiệm sửa xeCó khi đông khách, lúc loe hoeĐịnh quán xứ mình không phung phíChi tiêu đúng mựcKhá kiêng dèCô bé tóc vàng mắt long lanhPhóng xe đạp điện lướt qua anhBỏ lại nụ … Đọc tiếp Nụ cười trên thảm cỏ

Gió Rừng Sương

Mưa sắp về qua Lạc DươngChiều nay nghe Gió Rừng Sương* thoáng buồnĐêm rồi lễ hội Cồng chiêngBập bùng ánh lửa dưới triền Lang BiangLệ nhoà môi mắt Ka SenTình rơi trên những phím đàn K’TungBâng khuâng len nhẹ vào hồnPhim anh kể những ngọn nguồn tình yêu… *Bộ phim video 90′ Gió Rừng Sương (Kịch bản & đạo diễn Đinh Thái Thuỵ) Đọc tiếp Gió Rừng Sương

Chẳng thà

Đêm mất ngủ lang thang miền ký ứcChuyến xe buồn dong ruổi những mùa xưaNhững con đường sớm nắng chiều mưaNhững gương mặtNhững vui buồnẢo ảnhVà kỹ niệm chúng mình- tàn tro lạnhAnh thẩn thờEm mờ ảo khói sươngTôi muốn về miền hạnh phúc yêu thươngBên nệm ấm, gối chăn nồngGác nhỏChuyến xe qua nơi bạt ngàn cây cỏNhư lạc về vùng quá khứ hoang … Đọc tiếp Chẳng thà

Thời gian

Tháng tháng năm năm có nỗi buồn như chú chuột nhắt chạy lòng vòng trong căn phòng hẹp khu nhà trọChú chuột ngoan như món đồ chơi điều khiển từ xaÔ hay, tôi vừa bắt gặp màu lông chuột từ huyền đen đã thành bạc trắngBất chợt tôi sờ tay lên mái tócThở dài vì chưa kịp nhuộm đã hoa râmLàm sao trốn chạy định … Đọc tiếp Thời gian

Ô chữ

Nghiêng nghiêngChiều tắt nắng, bóng mây màu xám xịtÔ chữ không lời giải“Khuôn mặt chữ điền”…”nón lá che ngang”Bàng bạc phốBước chân về đường thênh thênh đèn đường vừa lênTôi điền vào những từ không dấuNgang dọc dọc ngangMắt ráo hoảnhDòng xe cộ ngược xuôiNỗi cô đơn tràn lấpNgang dọc như nhau“Từ dài nhất”- có 7 ô lựa chọnNhững ánh đêm lắm sắc màu lung … Đọc tiếp Ô chữ

Cuối tuần

Xe lắc lư nắng loang lỗ đường chiềuXe bon bon cầu vượt trong thành phố nhỏCuối tuần không mưa tầng mây cao xanh thẳmCơn bão ngoài khơi xa đã thành áp thấpĐêm qua mưa rớt mái trọ nghèoXe chậm bánh qua ngã tư đường giờ công nhân tan ca đông đúcTiếng em bé khóc ở hàng ghế sau cùngTiếng mẹ dỗ con chất giọng còn … Đọc tiếp Cuối tuần

Chốn ấy tôi yêu

Về Gia canh chiều vàng mong manhQua ngày mưa lối mòn sũng nướcVai ba lô lắng bàn chân bướcThương hàng cây ăn trái ven đườngMột màu xanh phủ che tầm mắtChiều bâng khuâng chim chóc về rừngNhà ba gian cháu con đang đùa giỡnMẹ chắc tưới rau, lui cui ở sau vườnBếp củi bập bùng đỏ hồng đôi máEm gái tôi đang nấu bữa cơm … Đọc tiếp Chốn ấy tôi yêu

Anh đã hết cô đơn

Nhớ em quá, cuối tuần thứ bảyNhớ môi cười thủ thỉ những lời yêuTừng ngày qua anh đợi buổi chiềuNơi góc phố hẹn hò trao hơi ấmTừng ngày qua trái tim yêu thấm đẫmLời tự tình như nắn nót cung tơEm đâu rồi, cho anh gửi câu thơTừ lâu lắm đã không xuôi vần điệuRồi em đến, tóc nâu trầm, dáng liễuAnh chợt bồi hồi … Đọc tiếp Anh đã hết cô đơn

Giấc kê vàng

Hai mươi năm7000 đêm“Ôi cả thời gian, tóc mẹ bạc màu, áo chị sờn bâu”…Năm mươi nămTóc mình điểm bạc, nỗi đời canh cánh, ước mơ lắng sâu…Sáu mươi nămHăm mốt ngàn đêmKỷ niệm phai màu, những bước chân chưa mõiKý ức chập chùng những mùa trăng hờn tủiNhững buổi tàn canh, cơn nồng nàn vẫn đợiĐêm mưa buồnNgõ vắng, thềm hoangTa trở về từ … Đọc tiếp Giấc kê vàng

Nhớ Gia canh

Vườn nhà mẹ lâu rồi đã khácKhông còn mảng rau tươi vì đất cỗi cằnCon chó mực nhốt trong chuồng gà cũNgồi nhớ một thời phá phách vườn xanhLâu lắm rồiNhớ quá Gia CanhHẻm bê tông, bước chân về hoan hỷNhớ từng góc nhà, chỗ bàn ăn, chiếc ghế bằng dây đan cũ kỹBầy trẻ dại nô đùa cười nói râm ranBuổi tối quây quầnCâu … Đọc tiếp Nhớ Gia canh