Mùa xuân đi dọc đường maiNắng xuân đang nhẹ gót hài thướt thaChạnh lòng viễn xứ phương xaKiếp đời lang bạt, nỗi nhà héo honQua cầu gió lộng chiều buôngXe như rẽ sóng giữa tầng trời mâyThỏa lòng kỳ tích ngất ngâyQuê nghèo thương mẹ, gắng xây chiếc cầuNghe từ sông nước bể dâuTình quê,Đọc tiếp “Quê mẹ mùa xuân”
Bài viết trong chuyên mục:Thơ
Chuyến tàu đêm giao thừa
Lạ quá, mùa xuân mong én bayBuồn như dáng mẹ ngóng sum vầyNgùi thương riêng bóng mình lầm lũiĐau khúc đoạn tình đang bủa vâyAi có về dùm mang ý thơThả trên sông cũ lắng đôi bờQuê hương, những bóng dừa râm mátCó kỷ niệm tàn như giấc mơPhố trọ đêm buồn nghe tiếng mưaKhôngĐọc tiếp “Chuyến tàu đêm giao thừa”
Anh sẽ đến
Rất có thể mùa xuân không đếnĐêm ba mươi không có giao thừaXóm hoang vu không bóng trẻ nô đùaĐường phố cũ thênh thang buồn vắng lặngAnh sẽ đến dù niềm đau trĩu nặngTìm mùa xuân trên nẽo cũ đường xưaAnh sẽ đến dù lầm lũi trong mưaVì anh vẫn yêu em tha thiếtYêu emĐọc tiếp “Anh sẽ đến”
Xin Chúa chúc lành
Mai cũ năm rồi ai đã mua?Sân nhà xanh thắm chậu hoa vuaSao có những ngày xuân như thế?Như tôi ngơ ngác đến quên mùaKhông nhớ tết rồi tôi ở đâuGiao thừa như rả rít mưa ngâuGác vắng phố nghèo đời giá lạnhĐối bóng canh khuya giọt rượu sầuKhông thể trách người bạc như vôiĐểĐọc tiếp “Xin Chúa chúc lành”
Mùa đông lạnh
Chiều sẫm tối cà phê góc phố Lắng nỗi buồn nửa kiếp cô đơn Người yêu xa, hoa vàng mấy độ Phương trời nào biết có vui hơn? Nghe gần lắm mùa đông lành lạnh Gió phố phường rạo rực gót phiêu du Kỷ niệm xưa giáo đường đêm Thánh Dẫn lối ta lạc chốnĐọc tiếp “Mùa đông lạnh”
Đường xuyên rừng
Yên ả đêm Mã ĐàChim rừng lan gió nhẹTreo cao vầng trăng khoẻNhà nghỉ buồn như thơ Nhà nghỉ buồn như mơThạch sùng theo giỡn bạnLắng hồn đơn phiêu lãngChút ngọt ngào lập đông Tình em vào hư khôngCho đời anh ngơ ngácXuyên rừng, qua suối thácLên ngọn nguồn hoang sơMã Đà buồn bơ vơ…Đọc tiếp “Đường xuyên rừng”
Mình ên
Mình ên về lại SaigonMình ên, cao tốc xe bon đường dàiMình ên,cảnh vật u hoàiMình ên, giọt nắng cuối ngày bâng khuângMình ên, mùa sắp sang xuânMình ên, đồng lúa đang gần lại xaMình ên, trời đất bao laMình ên, một kiếp nhạt nhoà phiêu linhMình ên, cõi tạm nhân sinhMình ên, ta lạiĐọc tiếp “Mình ên”
Những bến bờ
Nửa đời giờ biết về đâu Hành trang thơ chỉ đôi câu tự tình Khi buồn chỉ biết làm thinh Lúc vui cũng chỉ có mình với ta Ngọt bùi cay đắng xót xa Dù cho nếm trãi vẫn là hư vô Biển đời, những đợt sóng xô Thuyền ta một kiếp hải hồ lênhĐọc tiếp “Những bến bờ”
Tình vờ
Có cặp mắt ẩn sau cánh cửa Như kẻ trộm rình mò, đánh cắp những vần thơ Nhịp tim đập, rung bức tường loang lỗ Như giây phút đầu tiên phát hiện tình vờRồi cũng phải rời xa vùng kỷ niệmĐêm mưa giông mơ thấy nước tràn nhàCách một đoạn đường trong hẻm quen lầyĐọc tiếp “Tình vờ”
Ai rồi cũng khác
Ai cũng hiểu chỉ riêng mình không hiểu Vì sao mưa hay thấm lạnh nỗi buồn Sao nỗi nhớ cứ luôn thừa, không thiếu Sao có những lời hứa vẫn hay suông Chiều lâm râm dong xe mấy ngã Khúc rẽ nhiều, lạc lối, quên ngang Như Từ Thức về trong xa lạ Ngẩn ngơĐọc tiếp “Ai rồi cũng khác”